Missing alternative text
Family

Father's Day 2021

67 views10 mins read
Missing alternative text
Written byRose Dang

“Làn da cháy nắng, vai còng nhấp nhô, cuống đôi chân ông đạp qua bao phố phường.

Giọt mồ hôi rơi cho con lớn khôn, bữa cơm no, chiếc áo mới đến trường…”

Phải rồi, mình đang nhắc đến hình ảnh của “Cha” - được khắc khoải qua âm nhạc của MTV với những dòng lyrics gợi nhắc những đứa con nhớ về người Cha của mình và những năm tháng Cha gánh trên vai bao nhọc nhằn.

Trong 365 ngày dài đằng đẵng, lại chỉ có một ngày để khiến bố trở thành tâm điểm của cả nhà mình. Với VAS, “bố” luôn là tiếng gọi thân thương, ngọt ngào và da diết nhất. Và suốt 365 ngày, dù chỉ có duy nhất một ngày để kỷ niệm sự cần mẫn của những ông bố, tụi con luôn thấy biết ơn và yêu thương bố mỗi ngày vì những quả ngọt bố trồng để vun vén cho cả gia đình mình.

Là những người con, dù đang ở ngay cạnh hay cách xa bố cả nửa vòng trái đất, đều có những tâm tư được gói ghém suốt 365 ngày chỉ mong bố đọc và đón nhận tình yêu vụng về này.

Con cảm ơn vì được là con của bố.

Happy Father’s Day.

Dưới đây là tổng hợp lại những bài viết về bố của các thành viên team VAS viết gửi đến những người bố vĩ đại nhất trên đời!

Hạnh Châu

Đã rất nhiều lần con tự hỏi bản thân mình rằng “Bố có yêu thương con không?” bởi mỗi lần gặp bố, tiếng bố đáp lại đượm buồn. Mỗi lần như thế, câu hỏi này lại văng vẳng xuất hiện trong đầu con, khiến con tự nghi hoặc chính bản thân mình. Con thật đúng là có lớn mà chẳng có khôn bố nhỉ? Bởi vì trên đời này không có bố mẹ nào mà lại không yêu thương con cái cả. Thế nhưng tình yêu của bố là thứ tình cảm đặc biệt, không dễ gì thể hiện bằng lời nói, không ấm áp và dịu êm như lòng mẹ. Vậy mà con cảm nhận được, bố làm như vậy để con không biết rằng: Bố thực sự lo lắng và thương con đến nhường nào, phải không? Bố ạ, giờ con mới thấm thía và nhận ra trưởng thành không phải là có bao nhiêu sức mạnh, tài giỏi hay tri thức rộng lớn ra sao. Trưởng thành là khi con biết cúi đầu nhận lỗi trước bố mẹ. Đứa con gái này đã làm bố mẹ phiền lòng nhiều. Mong bố mẹ hãy tha thứ cho con.

Châu Linh

Người nào vẫn hay nói con hư tại mẹ, cháu hư tại bà vì bà thì chắc họ nói chừa nhà mình ra. Trong nhà mình, người nghiêm khắc dạy dỗ và chịu khó “phạt” chị với mình là mẹ, còn vị trí người hay bao che và chiều chuộng các con lại thuộc về bố. Nhớ lại lúc bé, mỗi khi mình có tội gì để tới mức mẹ phải cho ăn đòn thì bố sẽ đợi cho mẹ vụt mình 1-2 cái răn đe còn tới cái thứ 3 là bố mình sẽ quay sang nói với mẹ là “em mệt rồi, nghỉ một lúc đi, đưa roi đây, anh đánh tiếp cho” nhưng thật ra sau đấy bố cũng chỉ quát mình vài câu rồi lấy roi vụt vào ghế. Nghĩ mới thấy bố mình đúng là rất vui tính và hay đùa ấy các bạn nên chắc cũng không phù hợp với vai “ác” trong nhà được. Nhưng nói vậy cũng không có nghĩa là mình ỷ có bố chống lưng mà tha hồ quậy phá. Ngược lại chị và mình rất thương bố và vì không muốn để bố phải lo lắng nên chị em mình luôn cố gắng trở thành những thanh niên nghiêm túc ^^. Đối với mình, ngày nào cũng là ngày của cha, của mẹ, của gia đình cả thôi vì mình có thể thể hiện tình yêu của mình cho bố mẹ suốt 24/7/365 cũng được. Và thật sự, mình rất muốn nói với bố mình rằng: Bố à, cho dù sau này con có tìm được hoàng tử của cuộc đời mình thì bố vẫn mãi là ông hoàng vĩ đại nhất trong lòng con.

Tuấn Phong

Missing alternative text

Có rất nhiều thói quen sau năm tháng con mới nhận ra từ đâu mà có. Con nhớ lại lúc ba chở con tới trường để thi đại học, cứ mỗi lần ba qua đường hay chuyển làn, con cũng vô thức nhìn ra sau quan sát. Cái cảnh mà ba và con cùng quay đầu mỗi lần vậy nó động bộ làm con phì cười mỗi khi nhớ đến. Còn nữa, những khi chở thằng Bôn đi học, còn cũng thích chỉ cho nó những thứ trên đường đi, giống y như những lúc ba từng chỉ con. Cũng suốt một thập kỷ đón đưa ấy, kể cả lúc ba say, con luôn cảm thấy an toàn khi ngồi sau lưng ba. Ba không phải là người lái xe an toàn, ba vẫn có những lúc ngã xe hay va quẹt, nhưng khi chở tụi con, ba không bao giờ để điều đó xảy ra. Ba không nói, nhưng chỉ bằng hành động, ba dạy con cách cư xử. Dù là nhà cô bác, anh chị em, hay là chỗ bán đồ ăn sáng, ba luôn được nhiều người yêu quý. Kể cả đối với các bạn của con đến chơi, ba và mẹ luôn nhiệt tình chào đón.

Ba thích những thứ mới lạ, nên có những lúc ba cũng như trẻ con, mà con lại thích chiều ba. Mỗi khi đi chơi đâu con cũng tìm xem có những dịch vụ hay chỗ nào thú vị để đưa ba đến. Giờ con ở Canada, mỗi khi về cũng muốn đem theo thật nhiều thứ để ba có thể thêm vào những câu chuyện ba kể trên bàn tiệc. Một ngày không xa, con cũng sẽ dẫn ba đi hết Canada này,

Sáu năm trước con từng nói điều này, và giờ con vẫn cảm thấy như vậy. Con chưa bao giờ ước phải chi ba hay mẹ có thể được như người nào khác. Ba mẹ luôn yêu thương con, luôn tin tưởng con, và ủng hộ con trong mọi quyết định. Sắp tới là ngày của ba, con viết ra những điều mà con không đủ sến súa để nói trực tiếp với ba, nhưng ba biết trong thâm tâm con, gia đình mình luôn là điều con yêu thương nhất.

Happy Father’s Day

Chó con của ba.

Mai Phương

Mỗi hành trang đi là đòn bẩy để chúng ta trưởng thành, và cũng là mục đích để mỗi người con xa quê trở về nhà.

Một năm rưỡi xa ba và cả nhà mình, con hiểu thấu dần những câu chuyện năm xưa ba kể mỗi bữa cơm, ba lo con sống tập thể không hòa hợp vì nóng tính, sợ con nhiều lúc ăn uống vệ sinh chung không gìn giữ làm phiền lòng người xung quanh. Con hay bảo : "Con ở sạch mà, con không làm ai khó chịu đâu mà."

Gân cổ quá, ba chỉ tặc lưỡi, cười trừ : "Thì ba dặn thừa thế còn hơn thiếu thôi, con lớn rồi mà.."

Đúng rồi ba nhỉ ? Suốt 1 năm hơn bên này, không biết bao nhiêu lần nuốt ngược nước mắt, đôi lúc thì lưng tròng, đôi lúc không kìm được lại khóc nức nở sau lớp khẩu trang trên chuyến xe bus đêm về nhà. Con không buồn vì con nóng nảy, con không gặp vấn đề về việc vệ sinh chung, như lời ba dặn, con luôn giữ gìn vệ sinh thật tốt, học cách để ý tới xung quanh như cá bé ra lòng đại dương. . phải áp dụng vào thực tế những bài học bình sinh từ thuở bé tí tẹo.

Thế nhưng mà, có những chuyện khiến con buồn lòng, đã dặn phải giữ cho riêng không kể ai hết, nhưng không có người lắng nghe con lại thấy lòng mình trĩu nặng, hễ cứ gọi về thấy ba mẹ qua màn hình điện thoại, lại rối rít kể chuyện, nước mắt lại muốn tuôn ra..

"Ba ơi.. con nghỉ việc chỗ đó rồi, bữa giờ con nói xạo còn đi làm thôi.."

Ba không trách, không hỏi nhiều, ba chỉ lẳng lặng nghe, qua đầu kia chiếc điện thoại, cười vui vẻ và động viên con, còn còn, như thể cá bé ra giữa lòng đại dương nhớ về chiếc bể cá nhỏ, bơ vơ và lo sợ. .

Con đã viết về ba trong hàng ngàn câu chữ, trong những cuốn nhật kí thuở bé, hay cả trong những bài post trên mạng xã hội, nhưng thật lòng con không viết ra được hết kí ức và ngọt ngào về ba. Chắc chắn là, ba là người đàn ông con sống cùng lâu nhất, là người con gắn bó nhất, nhưng tuyệt nhiên lại chẳng có bất kí kí ức nào không tốt về ba cả, hay thật đấy !

Cảm ơn ba vì những năm tháng đã qua, hiện tại và sắp tới ! Cảm ơn ba vì đã chăm sóc mẹ, vun vén cho cả gia đình mình ! Cảm ơn ba vì ba luôn là chỗ dựa xa mà gần nhất đối với con, là điểm tựa đáng tin cậy nhất cho con trong những năm tháng tôi luyện mình !

Con yêu ba, ba Nhơn béo, và yêu tất cả những tâm tư của ba.

Happy Father’s Day <3

T.A.

Hôm nay là ngày của bố, mà chắc cũng vừa gần 2 năm rồi mình chưa được về thăm nhà. Ở bên này vừa đi học vừa đi làm nên mình cũng ít có thời gian để gọi về nhà mà hang ngày chỉ để lại vài dòng tin nhắn vội hỏi thăm cả gia đình rồi báo cáo tình hình bên này. Một phần là vì cứ mỗi lần mẹ nhắn là bố hỏi “không biết con gái dạo này sao rồi” là mình lại cứ rơm rớm nước mắt, sợ bố và mẹ lo lắng nhiều, và sợ nhất là khi nhìn thấy đôi gò má hốc hác và những nếp nhăn nặng trĩu như chính nỗi buồn của bố.

Thật ra, bố mình là người ít nói, có phần kĩ tính vì là anh cả trong dòng họ, nên nhà mình lúc nào cũng có những quy tắc và nề nếp phải tuân theo. Từ nhỏ đến lớn, cả bố và mẹ đều quan tâm, cố gắng cho mình và thằng em ăn học để trở nên tốt hơn. Nếu mẹ là người lo lắng, chu toàn cho hai đứa ăn no, mặc ấm thì bố là người đứng sau để hỗ trợ, chở che cho cả nhà. Nếu người ngoài mới tiếp xúc sẽ nghĩ bố mình có phần độc đoán, nhưng mà nếu không nhờ bố dạy dỗ chắc bây giờ mình là đứa nhóc kênh kiệu, trẻ con chứ không lớn được.

Mình có rất nhiều kỉ niệm với bố, nhưng mà mình quý nhất là những lúc mà bố dạy mình từ văn hóa ăn uống, đi đứng, cho đến những lúc đi chơi và quây quần bên gia đình, bố đều cố gắng dạy mình những giá trị tốt đẹp mà bố luôn trân trọng từ thời ông mình. Bố quý nhất là gia đình, là sự quan tâm, chăm sóc lẫn nhau của người thân mỗi lúc khó khăn. Bản thân bố mình đã từng trải qua những nốt thăng trầm thời trẻ nên có thể nói, ông luôn mong con cháu sau này không phải chịu khổ mà học hành giỏi giang để có được con đường tốt cho bản thân. Bên ngoài, ông cứng rắn với mọi người nhưng lại là người mang tâm sự nhiều nhất. Mình nhớ hồi đó, có những lúc bố ngồi 1 mình ngoài hiên, một mình ngắm những chậu cây xanh như đang chiêm nghiệm lại cuộc đời, những ngày tháng huy hoàng, những câu chuyện buồn trước đó và những câu chuyện của sau này.

Nhân ngày của bố, con chúc bố sẽ nhẹ bớt nỗi buồn trong lòng để cười nhiều hơn. Con biết bố lúc nào cũng sẽ quan tâm con, em trai và mẹ. Con sẽ cố gắng gọi điện cho bố và cả nhà nhiều hơn nên bố và cả nhà hãy giữ gìn sức khỏe trong thời điểm này nhé!

Missing alternative text

T.T

This is going to be an abnormal family story. My family is not normal. My dad was, for the lack of a better word, absent during my childhood. We would never eat together. There was no family time, and we would ignore each other if we ever met in public. Second-grade homework was hard:

“Describe a time when your entire family gets together.”

And I can’t simply write that we don’t. Because “every family spends some time together” – said my teacher.

There was a feeling of resentment and bitterness that grew on me. And I would speak less and less at home. But, thankfully, my dad never stops trying.

My dad was not a typical Asian dad. He is THAT dad. His question always is:` “Are you happy?”.

Not “what grade did you get at school today?”. Are you happy? That question is very special to me. It means that he cares about my well-being above all else. He taught me grit and perseverance. He taught me to never stop trying when life gets tough. And most importantly, he taught me to be a good person.

I was raised by a flawed but good man. It takes me YEARS to understand how privileged I am to be his daughter and to appreciate my own family, no matter how weird it is.

Happy Father’s Day, dad. I am happy that you are here!

K.A.

Nếu trong nhà ba mẹ có con trai và con gái, thì các ông bố thường chọn thương con gái nhiều hơn. Ba mình cũng vậy, từ bé đến giờ mình được lớn lên trong vòng tay yêu thương của ba và mẹ, nhưng có chút gì đó ba luôn chiều mình hơn là mẹ chiều mình :) Ba mình thương yêu con cái, sống hào phóng và tốt bụng với người khác, và luôn dạy 2 anh em mình rằng sống thì phải rộng lượng và đối đãi chân thành với mọi người. Mình còn nhớ rằng ngày bé, lúc đấy đến thảo cầm viên chơi, ba bế mình chụp tấm hình 2 ba con cười, lúc đó mình trông giống ba lắm, trông nhí nha nhí nhảnh. Càng ngày lớn lên, mình lại càng thân hơn với mẹ nên 2 ba con trở nên xa cách hơn. Ba mình có hơi… nóng tính, mình cũng bị ảnh hưởng ít nhiều nhưng dù vậy, mình nghĩ rằng, ba mình là người ba luôn thương yêu mình, đây chính là ba mình và mình sẽ luôn yêu thương ba như cách mà ba luôn yêu thương mình vậy.

Cathy Anh Trần

Ông Thắng, người luôn sợ con bị bắt nạt. Con gái bố trở nên mạnh mẽ như ngày hôm nay là nhờ có sự dẫn dắt của bố hồi con bé xíu. Bố luôn có cách dạy dỗ chả giống ai cả, đơn cử như việc nếu nó đấm con một cái thì phải đấm nó hai cái, ngắm thật kĩ vào mũi nó, ai mời phụ huynh thì có ba đây.

Sinh ra trong một gia đình nửa bắc nửa nam, nên lúc vui thì con gọi Ông Thắng là bố, không buồn thì gọi là ba, nói chung loạn xì ngầu cả lên. Nhưng gọi là bố hay ba thì đều không quan trọng, quan trọng là những gì bố dạy, càng trưởng thành con càng thấm thía. Ngày trước lúc nào con cũng muốn mình đúng, sau này con mới hiểu chẳng có ích lợi gì trong việc đấu tranh với gia đình cả, miễn là chúng ta đều hạnh phúc.

Ông Thắng sắp bước qua đầu 5 rồi nên ngày của bố năm nay, cũng là sinh nhật lần thứ 50 của ông Thắng, con mong bố sẽ luôn có thật nhiều sức khoẻ, để nhìn thấy con gái bố thành công nhé. Con nhớ bố, con yêu ba hihi.

Tagged as
Share
An avatar of the author

Written by

Rose Dang

Rose in Toronto (Phuong Dang), is a full-time Marketing Student at Seneca College. Besides that, she is a freelance writer and creator. Contact her directly through Gmail: dmphuong.ca@gmail.com. For any contribution or feedback, please feel free to leave comments below!

Join the dicussion

0 comment

Be the first to comment